Sáng 27-8, Tòa án nhân dân tỉnh Bắc Giang mở phiên phúc thẩm xét xử bị cáo Đào Văn Nam (53 tuổi, trú huyện Hiệp Hòa, Bắc Giang) về tội môi giới mại dâm.
Vụ án này xảy ra từ năm 2014, qua nhiều lần xét xử, trả hồ sơ điều tra bổ sung nhưng vẫn chưa có hồi kết.
Chủ quán karaoke bị cáo buộc môi giới mại dâm cho nhân viên
Nội dung vụ án thể hiện khoảng 12h ngày 9-8-2014, M.H. (34 tuổi, quê Thái Nguyên) và T.T.T. (37 tuổi, ở Hà Nội) cùng một phụ nữ tên N. đến quán karaoke của ông Nam ở huyện Hiệp Hòa xin làm nhân viên của quán.
Tuy nhiên ông Nam chỉ nhận H. vì hai người còn lại không có giấy tờ tùy thân. Do chủ quán không nhận cả ba người nên H. cũng không ở lại làm.
Khoảng 15h40 cùng ngày, cả ba phụ nữ này quay lại quán, thuê phòng hát cùng 3 người đàn ông.
Đến 20h, nhóm này dừng hát và được tính phí hát hết 750.000 đồng. H. nhận trách nhiệm thanh toán, tuy nhiên không có tiền trả. H. xin ông Nam cho chị ta và T. ở lại làm nhân viên đến khi trả hết nợ thì sẽ nghỉ việc, ông Nam đồng ý.
Hồ sơ thể hiện khoảng 22h cùng ngày, có hai người đàn ông đến quán karaoke uống nước, đặt vấn đề mua dâm với H..
Trước khi đi bán dâm, H. có nhắn tin xin phép và được ông Nam đồng ý. H., T. sau đó đi cùng hai người đàn ông đến nhà nghỉ “vui vẻ”.
Khoảng 23h30, hai người phụ nữ này quay lại quán karaoke và mỗi người đưa ông Nam 100.000 đồng.
Đến 0h30 ngày 10-8-2014, hai người phụ nữ này tiếp tục đi bán dâm tại nhà nghỉ trên và bị công an bắt quả tang. Lần này trước khi đi, H. có nhắn tin cho ông Nam nhưng ông không trả lời.
Hai ngày sau, ông Nam bị công an khởi tố, bắt tạm giam về tội mua giới bán dâm.
Bị cáo kêu oan, qua 5 phiên tòa, 10 năm chưa có hồi kết
Tại phiên tòa sơ thẩm lần một diễn ra tháng 4-2015, bị cáo Nam kêu oan, khẳng định việc chị H., T. đưa 200.000 đồng là tiền trả nợ phòng hát trước đó. Hai người này không phải nhân viên của quán mình.
Tuy nhiên Tòa án nhân dân huyện Hiệp Hòa xác định đủ chứng cứ buộc tội bị cáo, tuyên phạt bị cáo Nam mức án 4 năm tù.
Tại phiên tòa phúc thẩm hồi tháng 9-2015, ông Nam tiếp tục kêu oan. Trong khi đó, người bị cáo buộc bán dâm tên H. cũng phủ nhận các lời khai ở cơ quan điều tra, nói “bị ép cung”.
H. cho biết ông Nam không bảo mình đi bán dâm, 200.000 đồng đưa cho ông Nam là tiền trả phòng hát, không phải “cắt phế” như cáo buộc.
Tòa án nhân dân tỉnh Bắc Giang nhận thấy vụ án còn nhiều mâu thuẫn và thủ tục tố tụng có sai sót, chưa đủ căn cứ kết tội, do đó tuyên hủy án sơ thẩm, điều tra lại.
Tháng 9-2022, sau quá trình điều tra lại, Viện kiểm sát nhân dân huyện Hiệp Hòa tiếp tục giữ nguyên quan điểm truy tố ông Nam tội môi giới mại dâm.
Đối với hai khách mua dâm, viện kiểm sát cho hay đã khai nhận rõ hành vi mua dâm với H. và T.. Tuy nhiên, trong lúc làm việc tại Công an huyện Hiệp Hòa, “lợi dụng việc trụ sở đang xây dựng sửa chữa, xin đi vệ sinh rồi bỏ trốn”.
Nhưng người mua dâm trước đó khai man họ tên, địa chỉ nơi ở nên cơ quan điều tra không thể xác minh nhân thân.
Xử sơ thẩm lần 4 tòa cho hưởng án treo
Tại hai phiên tòa sơ thẩm tiếp theo diễn ra tháng 1-2023 và tháng 4-2023, bị cáo Nam tiếp tục kêu oan. Tòa quyết định trả hồ sơ điều tra bổ sung để làm rõ nhiều vấn đề.
Tại phiên tòa sơ thẩm ngày 8-4-2024, bị cáo tiếp tục kêu oan.
Bào chữa cho bị cáo tại phiên tòa này, các luật sư cho rằng việc truy tố bị cáo có nhiều vi phạm nghiêm trọng về thủ tục tố tụng, chứng cứ buộc tội bị cáo không có căn cứ, mâu thuẫn, “có dấu hiệu cố tình sắp đặt để buộc tội, vụ oan cho bị cáo”.
Luật sư cho rằng việc cơ quan điều tra giải thích ba khách mua dâm “lợi dụng Công an huyện Hiệp Hòa đang xây trụ sở, xin đi vệ sinh rồi bỏ trốn” là không có cơ sở.
Việc để các khách mua dâm khai sai thông tin về nhân thân khi tiến hành lấy lời khai là điều quá vô lý. Vì khi bị bắt, dù họ có tự khai thông tin cá nhân thì trách nhiệm của cơ quan công an vẫn phải yêu cầu xuất trình chứng minh nhân dân để xác minh.
Tòa đánh giá trong quá trình điều tra, truy tố về cơ bản đã thực hiện đúng thẩm quyền, trình tự, thủ tục.
Hội đồng xét xử nhận định trong quá trình điều tra, truy tố có một số hoạt động có vi phạm về thủ tục tố tụng, tòa đã trả hồ sơ để điều tra bổ sung, “nhưng đến nay không thể khắc phục được”. Tuy nhiên, những vi phạm tố tụng này “không ảnh hưởng đến bản chất của vụ án”.
Tuy nhiên tòa cho rằng có đủ căn cứ xác minh bị cáo Nam phạm tội môi giới mại dâm, tuyên phạt mức án 3 năm tù nhưng cho hưởng án treo.
Mặc dù được tòa tuyên cho hưởng án treo nhưng bị cáo Nam tiếp tục kêu oan.